Lâm Cảm Đương dò hỏi: “Hay là... cậu để chúng tôi liên lạc trực tiếp với người ta? ”
“Hừ!” Thẩm Gia Thụ nhìn hai người như kẻ ngốc: “Các anh coi tôi là đồ ngu chắc, để các anh làm quen với người ta thế sau này công việc của tôi chẳng phải là nhường cho các anh luôn à.”
“Bọn tôi không cần công việc...” Lâm Cảm Đương nói.
Thẩm Gia Thụ cười khẩy nói: “Biết người biết mặt không biết lòng, tôi tìm các anh nhờ cho ý kiến, ấy thế mà các anh lại dòm ngó đến công việc của tôi. Hừ, thôi bỏ đi, coi như tôi chưa nói gì.”
Nói xong làm ra vẻ muốn rời đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây