Cho nên khi bác gái Tôn nghe được Tô Dĩnh muốn mượn gừng nhà cô ta, bác gái Tôn vô thức nhíu mày.
Nhưng mà, bác gái Tôn này lại là người sĩ diện, Tô Dĩnh ở sau lưng nịnh hót mấy câu, bác gái Tôn vậy mà lại vui vẻ đồng ý.
Bác gái Tôn hào phóng nói: “Được, cháu chờ đó đi, bác về nhà lấy cho cháu!”
Tô Dĩnh híp mắt cười: “Cảm ơn bác Tôn! Bác Tôn thật tốt!”
Bác gái Tôn khoát tay: “Không phải vậy đâu!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây