Kỳ thật bột ngô ăn ngon nhất là ăn sau khi ngâm vài tiếng, nếu không rất dễ bị ngâm không kĩ, đến lúc đó nhân bên trong vẫn bị cứng. Nhưng lúc này không có thời gian nên Tô Dĩnh đành phải làm thế.
Bước tiếp theo là chờ đợi, Tô Dĩnh cũng không dám rời khỏi bếp lò, liền ngồi xổm bên cạnh bếp nhìn ngọn lửa màu cam kêu lách tách trong bếp lò.
Trong bếp đất, có khúc gỗ đã cháy hết, cũng chỉ còn lại có một chút tàn dư phát ra ánh sáng yếu ớt, lớp bên ngoài đều đã biến một thứ như than xám trắng hoặc trắng đen, có khúc gỗ cháy nứt ra, từ xa cũng có thể thấy ngọn lửa bốc lên, nhưng những khúc gỗ lớn hay bé này, tất cả đều đang tự mình đốt cháy, góp một phần công sức làm nên món ăn thơm ngon trong chiếc nồi sắt to lớn của cô.
Gió đông bắc trong sân thổi vù vù vù vù, nhưng Tô Dĩnh đợi bên bếp toàn thân trên dưới đều nóng hầm hập, bên mũi là mùi mỡ lợn mê người, đợi một lát nữa là có một món ngon vào miệng, tình cảnh này, khiến trong lòng Tô Dĩnh trào ra một thứ gọi là hạnh phúc.
Xem đi, ngày qua ngày thật tốt, cũng không nhất định phải có nhiều tiền, cuộc sống an an ổn ổn bình thường cũng có thể rất tốt đẹp!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây