Hai bảy giết gà vịt, hai tám dán giấy hoa, hai chín lạy tổ tiên, ba mươi đón giao thừa.
Tất niên, trời còn chưa sáng, sân nhỏ ở núi sâu đã náo nhiệt, mỗi người đều mặc vào quần áo đẹp nhất của mình, cả người trên dưới đều dọn dẹp đến sạch sẽ gọn gàng lại đầy sức sống.
Nhất là đám trẻ con, vừa mở mắt ra đã thay bộ đồ mới mà sáng sớm mẹ chúng đã chuẩn bị, mặc dù được làm từ quần áo cũ giặt sạch không có miếng vá, ngay cả ống tay áo cũng bị sờn vải, nhưng từ lớn như Thiết Ngưu đến nhỏ chỉ biết ê a như Tiểu Nha đều cao hứng.
Hôm nay ông trời nể mặt, thời tiết quang đãng, Vệ Đại Hổ cùng Trần Nhị Ngưu chuyển bàn từ trong nhà chính ra sân, đặt lên hai khay kẹo mạch nha Hoàng bà tử làm, lại đặt lên một giỏ hạt dẻ lấy ra từ trong hầm hôm qua, hạt dẻ đã được cắt miệng luộc mềm, vừa ra khỏi nồi đã bị một đám người còn chưa có gì ăn nhào lên cướp, mỗi người một vốc nhét vào túi áo.
Còn có thịt đầu với ruột già kho hai ngày trước, là món nhắm rượu cực ngon, vừa ra nồi đã làm mấy lão đầu thèm chảy nước miếng, ồn ào muốn ăn luôn, bị đại cữu mẫu chống nạnh lớn tiếng mắng: “Làm như tôi không biết các ông, trong miệng thì nói muốn ăn thịt, thực chất chỉ là muốn uống rượu phải không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây