Chung Thuận nghe xong cũng không biết có để trong lòng không, anh ta lại cười: “Cháu cũng hiếu học ghê ha!”
Sau khi họ tách nhau ra, Tô Dĩnh thấy thời gian cũng không còn sớm, vừa đúng lúc đến nhà bà Triệu lấy mười hai cân vải vụn, sau đó lại kéo Tô Dụ đến tiệm cơm quốc doanh mua sáu cái màn thầu trắng, bây giờ cô ấy có phiếu rồi, muốn ăn thì mua!
Mua xong màn thầu cô ấy liền nhét vào gùi nhỏ sau lưng, dùng vải vụn đậy lên, rồi hai chị em nhanh chóng đến công xã.
Sau khi đến công xã nhìn một vòng, Hồ Lão Lục đánh xe la đang dựa vào sau xe la, vừa phơi nắng vừa móc móc chân.
Tô Dĩnh kéo Tô Dụ đi qua đó, nhẹ nhàng hỏi: “Này! Chú sáu Hồ! Chú kéo cháu về nhà một chuyến đi, trước ba giờ cũng có thể kịp quay lại đây, một cái màn thầu hai quả trứng, làm không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây