Đào Hoa lắc đầu một cái, cũng không để ý tới bọn họ nữa, thấy Lâm đại gia chắp tay sau lưng đi vào, nàng vội vàng múc cho ông ấy chén canh, cười nói: “Bánh bột ngô tự ngài lấy nhé, lát nữa xuống núi phải làm nhiều việc lắm, phải ăn no mới có sức mà làm việc được.”
“Tối hôm qua đã ngửi thấy mùi thơm, canh thịt dê hầm đúng là vô cùng ngon mà.” Lâm đại gia nhận lấy chén, cầm một cái bánh bột ngô nhúng vào trong chén, cúi đầu thổi thổi hơi nóng, ăn một miếng, mùi vị thơm ngon đó, khiến râu của ông ấy cũng muốn vểnh lên.
Thấy sắp tới thời gian phải xuống núi rồi, Đại Cữu Mẫu không nhìn nổi khi bọn họ ở bên ngoài đùa giỡn nữa, nên bà ấy đã bắt hai đứa con trai lại mắng một trận, lúc này bọn họ mới chịu đi vào.
Một tay bưng bát canh thịt dê, một tay cầm bánh bột ngô, ăn mấy miếng rồi nhấp một ngụm canh ngon lành, toàn than đều cảm thấy ấm áp.
Ăn sáng xong, bọn họ ăn mặc chỉnh tề, Vệ Đại Hổ dẫn đường cầm theo cây đao lớn và bánh bột ngô, đoàn người đi xuống núi trong ánh nắng ban mai mờ nhạt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây