[Thập Niên 70] Phế Thái Tử Ở Niên Đại Văn Ăn Dưa Xem Kịch Vui

Chương 522: Vào núi 2

Chương Trước Chương Tiếp

Những lời này lúc trước ở trên núi ông ấy cũng chưa từng nói ra, hôm nay ngồi ở gian nhà chính Vệ gia, nhiều người đông vui náo nhiệt, ông ấy không nhịn được mà nói ra tất cả: “Tất cả bọn họ chửi ta ích kỷ, bởi vì nhà ta ngay tại đầu thôn, nếu có chuyện gì nhất định là người đầu tiên gặp họa, nhà ta lại không có người nào khác, lại muốn kéo tất cả mọi người trong thôn cùng nhau chịu chết. Đúng là một đám người quê mùa, không có gì kiến thức, ngày thường gặp phải chuyện gì đều mang cái cuốc cái liềm ra nói chuyện, người trong thôn đối mặt với nhau nửa điểm cũng không sợ, đánh chửi nhau nhau bể đầu chảy máu rất thô bạo, nhưng mà vừa nghe đến thổ phỉ liền kinh sợ, không ai có can đảm dám cứng đối cứng với bọn chúng, chỉ muốn thấp hèn để lấy lòng bọn chúng. Nếu đã như thế, ta cũng làm theo giống bọn họ để không bị nghi ngờ, học theo bọn họ giết heo giết gà cất giấu lương thực, mọi người ai cũng mang cái suy nghĩ cất giấu để lừa gạt đám thổ phỉ để qua cửa ải khó khăn này, nhưng mà ta nhìn thấy, chuyện này sợ là sẽ không như suy nghĩ của bọn họ, mấy ngày này cả ngày lẫn đêm đều không chút nghỉ ngơi, đem tất cả tài sản của cải trong nhà mang giấu hết vào trong núi.”

Ông ấy thậm chí còn tàn nhẫn hơn, không để lại thứ gì cho đám thổ phỉ, hầm trú ẩn là lúc trước Mãn Thương nói với ông ấy cất giấu lương thực, ông ấy đi dạo một vòng ở trấn trên, phát hiện có gì đó không đúng, khi trở về liền bắt đầu đào hầm, đào vừa lớn lại vừa sâu. Trong nhà cũng chỉ có một mình ông ấy, mỗi năm cũng ăn không hết bao nhiêu lương thực, lương thực mới thu hoạch trong năm nay trời xui đất khiến như thế nào mà ông ấy lại không bán được, cộng thêm lương thực cũ từ năm trước, cất giấu được chừng ngàn cân lương thực trong hầm trú ẩn.

Bởi vì ông ấy chỉ có một mình, ngày này qua ngày khác không ở trong nhà cũng không có người nào cảm thấy nghi ngờ.

Còn nghĩ Mãn Thương đứa trẻ này chỉ có một người, nhà ông ấy có bao nhiêu lương thực, ông ấy nhẩm tính trong lòng một phen, sau đó ông ấy lại lên trấn trên dùng bạc mua thêm một ít, tổng lượng lương thực vụn vặt lẻ tẻ mà ông ấy tiết kiệm được cũng đủ để bọn họ ăn được trong hai ba năm.

Ai có thể ngờ được chứ? Ông ấy vừa mới đem toàn bộ chuyển vào trong núi, thì đám thổ phỉ liền tới, cũng may là mọi chuyện đều tình cờ xảy ra như được sắp đặt từ trước, Mãn Thương và tỷ phu hắn ta tới, nếu không phải hắn là người đầu tiên phát hiện có thổ phỉ chuẩn bị tới, nếu như không kịp thời chạy trốn, khi đám thổ phỉ vào trong căn nhà trống trơn này, cái mạng già của ông ấy chắc chắn đã không còn.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)