Ninh Quyên nhìn những bộ quần áo đẹp mà cô ấy rất trân trọng một lúc, sau đó chạy đến sân trước tìm Tô Dĩnh.
Ninh Quyên nhỏ giọng nói: “Đại Á... Đại Á, em qua đây một chút...”
Tô Dĩnh đang chuẩn bị đi ngủ, ngày mai còn phải đi học.
Ninh Quyên lúng túng nói: “Chị... chị muốn nhờ em giúp chị sửa lại quần áo, xem có thể sửa những bộ quần áo trước kia của chị thành đồ mặc ở nhà, hoặc là kiểu dáng có thể mặc hàng ngày hay không...”
Tô Dĩnh thở dài, cô gái này thật sự là phải “đẩy” một cái cô ấy mới biết “nhúc nhích” một cái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây