Có lẽ mấy đứa trẻ đã có khả năng “miễn dịch” với tiếng “hu hu hu”, à, bác gái Tôn nhà bên cạnh cũng có khả năng “miễn dịch” tương đối cao, bởi vì năm ngoái Lưu Lan Hương thường xuyên khóc lóc vô cớ, nhưng mà dù sao thì trong số những người hàng xóm láng giềng, người không thích nghi nhất chính là ba chú chó nhỏ của nhà Tô Dĩnh và nhà Ngũ Lỗi.
Thính giác của chó nhỏ cực kỳ nhạy bén, bây giờ ngay cả sân sau nhà Tô Dĩnh cũng không dám đến, Tô Tiểu Ngũ và Tô Tiểu Lục càng kiên quyết không về nhà, ai gọi cũng không về, nhất định phải chen chúc cùng với Ngũ Tiểu Hổ ở góc tường ngoài cùng trong sân nhà Ngũ Lỗi.
Lúc này, ba chú chó đứng lên đã cao đến ngực Ngũ Lỗi rồi, bọn chúng có thân hình vạm vỡ như vậy, còn mọc móng vuốt và răng nanh sắc nhọn, nhưng mà lúc này lại giống như lúc còn nhỏ, chen chúc với nhau run rẩy.
Hơn nữa, cùng chen chúc với ba chú chó nhỏ, còn có đầu tàu của nhóm thanh niên trí thức mới - anh lớn Ngọa Long Diêu Tam Giang.
Diêu Tam Giang không sợ chó, hoàn toàn không sợ, nhưng mà anh ấy sợ “yêu quái mít ướt“.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây