Sau đó, Lưu Lan Hương lại nói tiếp: “Đúng vậy! Mười đồng một tháng đấy! Căn bản là tiêu không hết, chắc chắn là còn dư! Đại đội nói ưu tiên sắp xếp cho những gia đình khó khăn và có nhiều phòng trống, mẹ vừa nghĩ đến khó khăn và có nhiều phòng trống, chẳng phải là đang nói nhà chúng ta sao? Lúc đó mẹ đã báo danh với đội trưởng, đội trưởng cũng phân tích nhà chúng ta có khả năng được chọn rất cao!”
Tô Mậu, Tô Thành, Tô Dụ: “...”
Tô Dĩnh: “Phụt...”
Lưu Lan Hương vội vàng vào bếp lấy vải bố, lau canh rau bắn ra cho Tô Dĩnh.
Bà ấy cằn nhằn: “Con bé này, đều mười tuổi rồi mà làm việc gì cũng hấp tấp vội vàng như vậy, con xem con kìa, bắn cả lên người rồi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây