Trong phòng của Tô Dụ vẫn chất đầy những mảnh gỗ quý mà bọn họ nhặt được từ năm ngoái, bình thường Lưu Lan Hương không thích vào đây, chê bừa bộn, hơn nữa mùi hương của gỗ đàn hương còn có thể xua đuổi côn trùng, có thể đảm bảo thức ăn và vải vụn sẽ không bị côn trùng và chuột cắn hoặc gặm nhấm, còn có thể che giấu mùi hương ngọt ngào của đồ ăn vặt, một công đôi việc.
Lần này Tô Dĩnh tạm thời không định dùng đến vải vụn mua được, cô bé muốn đợi đến lần sau công khai mua vải vụn rồi mới từng chút từng chút một trộn vào, đến lúc đó dùng sẽ không dễ bị phát hiện.
Chờ sau khi đã cất giấu xong xuôi, bốn chị em cuối cùng cũng hoàn toàn yên tâm.
Mặc dù mẹ của bọn họ rất dịu dàng (từng), rất hiền lành (gạch bỏ), rất yêu thương bọn họ (chắc chắn), nhưng mà một khi đã nổi giận thì bọn họ rất sợ hãi, uy lực của huyết thống quá lớn!
Bánh bao hấp mà Tô Dĩnh mua ở nhà hàng quốc doanh lúc trưa còn mấy cái, lúc này cô bé lấy hết ra, vào bếp dùng dao cắt thành từng miếng, sau đó cho một chút mỡ heo vào chảo gang chiên cho thơm, mặc dù làm như vậy sẽ bị mắng là lãng phí mỡ heo, nhưng sẽ không bị phát hiện bánh bao hấp là mua ở nhà hàng quốc doanh, vừa an toàn lại thơm ngon.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây