Sau khi hai bên đã hiểu rõ tình hình, Tô Dĩnh cũng không lằng nhằng, dứt khoát lấy tiền ra.
Nhưng mà Tô Dĩnh nói: “Tôi có một điều kiện, chú phải đưa xe đến nhà bà cụ Triệu giúp tôi, tôi lùn quá, cho dù có dắt cũng không đi được.”
Chuyện này cũng không có gì to tát, dù sao Chung Thuận cũng rảnh rỗi, chỉ là chạy vặt một chút thôi.
Chung Thuận nhận lấy tiền, nói: “Không vấn đề gì, haiz, tivi và radio nhà tôi, cô có muốn lấy không? Nếu muốn thì tôi cũng sẽ bán rẻ cho em.”
Nhưng Tô Dĩnh lắc đầu: “Không cần đâu ạ, thôn bọn tôi chưa có điện, mua về, tôi cũng không dùng được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây