Hơn nữa, Vương Đại Lực và những người khác, đến giờ vẫn chưa biết phóng viên của tờ báo tỉnh muốn phỏng vấn ai, cho nên, lúc nãy, khi thông báo qua loa phát thanh, chị Chu mới phải dùng ai đó, ai đó, để thay thế, hơn nữa giọng điệu còn rất gay gắt, lúc này, người của trụ sở đại đội muốn khóc quá...
Nói xem chuyện này ngại ngùng đến mức nào!
Lúc này, Vương Đại Lực đã âm thầm mắng chửi những người làm việc tốt kia.
“Làm việc tốt lớn như vậy, sao lúc về không báo cáo một tiếng? Báo cáo một tiếng để cho tôi chuẩn bị chứ? Mẹ nó, tao suýt chút nữa thì đau tim chết...”
Ngay lúc Vương Đại Lực toát mồ hôi lạnh, trong lòng lo lắng, nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh tiếp đón các lãnh đạo, thì vị cứu tinh - bác hai Tô - cuối cùng cũng lê bước đến.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây