Chỉ có Ngũ Lỗi mới dám liều lĩnh dẫn mấy đứa nhỏ lên núi vào lúc này, nếu không thì chẳng ai dám chạy lung tung trên núi vào thời điểm này, vừa rét buốt, lại còn toàn là băng tuyết trắng xóa, đi sâu vào một chút là lạc đường ngay.
Nhưng cũng may là lúc này chẳng có ai lên núi, nếu không thì Ngũ Lỗi sao dám dẫn mấy đứa nhỏ lên núi vào ban ngày ban mặt, ngang nhiên càn quét lũ động vật nhỏ đang trú đông chứ.
Lộ trình lên núi của chú Ngũ cũng khác với lộ trình mà mấy anh em Tô Dĩnh thường đi khi lên núi nhặt củi, chú Ngũ đi đường vòng từ khu rừng nhỏ bên ngoài làng, trực tiếp đi vào khu rừng rậm rạp hơn.
Sau đó, chú Ngũ dẫn mọi người đi lòng vòng, rất nhanh đã đến một thung lũng mà mấy đứa Tô Dĩnh chưa từng biết đến. Tô Dụ hiếm khi đi bộ đường dài như vậy, lúc này anh đã mệt đến mức thở hổn hển, may mà mọi người đã đến nơi trước khi chạm đến giới hạn chịu đựng của Tô Dụ.
Đến thung lũng, đồng chí Ngũ Lỗi quan sát địa hình, cây cối xung quanh để xác định phương hướng, sau đó tìm thấy một chỗ trũng, mấy đứa Tô Dĩnh còn tưởng chú Ngũ cuối cùng cũng bắt đầu săn bắn rồi, kết quả là đồng chí Ngũ Lỗi hất lớp tuyết dày sang một bên, nhấc một tấm chiếu rơm từ dưới lớp tuyết lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây