Tô Dĩnh đứng bên cạnh chậc chậc hai tiếng, không quấy rầy cô nàng thiếu nữ đang chìm đắm trong men tình yêu chua lè này.
Nhiệm vụ của sứ giả nhí đã hoàn thành, Tô Dĩnh cũng không nán lại lâu, cô bé còn phải nhanh chóng về nhà, đề phòng mẹ cô mang hết thịt thỏ đi muối mất. Nhưng mà lúc Tô Dĩnh và Tô Mậu rời đi, trong túi áo bông của hai đứa đã nhét đầy đậu phộng rang nóng hổi.
Đúng vậy, đây chính là một trong những món quà Tết mà anh Đại Hắc Ngưu hiếu kính tặng ba vợ tương lai - bác hai Tô.
Lúc này đậu phộng là thứ tốt, hàm lượng dầu cao lại giàu dinh dưỡng, nhưng đậu phộng thích hợp trồng ở những vùng có nhiệt độ cao hơn, nơi bọn họ sống quanh năm nhiệt độ thấp, dù có trồng thì sản lượng cũng không cao, hơn nữa bây giờ cơm còn chưa ăn no, nhất định phải ưu tiên trồng lúa gạo, cho nên đại đội của bọn họ mỗi năm chỉ trồng lạc trên mấy mẫu đất cát cằn cỗi, đợi đến Tết mới chia cho mỗi nhà một cân rưỡi, những lúc khác thì không có lạc mà ăn.
Lúc này, hai chị em Tô Dĩnh, Tô Mậu đều không nỡ ăn nhiều, mỗi người chỉ cho vào miệng hai ba hạt lạc rồi thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây