Ông Cả Tô đây là đang ép Lưu Lan Hương chuyện lớn hóa nhỏ, coi như chuyện nhà mà bỏ qua, đồng thời kéo dài thời gian. Đợi đến lúc không còn nhiều người vây xem như vậy nữa, muốn xử lý thế nào chẳng phải là do hai nhà họ nói là được sao?
Sau đó, tìm cơ hội để Tô Đại Nghiệp thể hiện thật tốt trong thôn. Người ta thường nói “đánh kẻ chạy đi, không ai đánh người chạy lại”, thanh niên trai tráng nhất thời lầm lỡ, nhưng sau này biết sửa sai, cũng không phải là không có.
Tô Dĩnh biết rõ ý đồ của ông Cả Tô, nhưng lúc này cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể trơ mắt nhìn mẹ Lưu Lan Hương gật đầu đồng ý.
Haiz, làm người tốt quả nhiên ràng buộc hơn làm kẻ xấu nhiều.
Nhưng mà không sao, dù sao Tô Dĩnh cũng không cần lời xin lỗi của nhà ông Cả Tô. Thứ Tô Dĩnh muốn là sự đau khổ của nhà ông ta. Nhìn thấy hy vọng vụt tắt nhưng bất lực, chỉ có thể sống trong sự không cam lòng cả đời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây