Tô Đại Nghiệp vừa nghĩ đến việc tối mai có thể ngủ với cô gái xinh đẹp như vậy, thì việc chạy về nhà lấy chăn nệm có là gì đâu, bây giờ anh ta chỉ hận không thể chạy vòng quanh thôn Thanh Sơn ba bốn năm vòng!
Chạy được hai ba bước, bác cả Tô vẫn còn dặn dò: “Lấy cái chăn bông mới ấy!”
Tô Đại Nghiệp vừa chạy vừa đáp: “Cha yên tâm!”
Hai cha con diễn trò xong, ông Cung mới vào nhà nghỉ ngơi. Dù sao ông ta cũng đã lớn tuổi, lúc đến đã phải chịu gió lạnh ba tiếng đồng hồ, vừa rồi lại náo loạn nửa ngày, thêm nữa lại đứng ngoài sân một lúc, thà rằng nằm trên giường đất nóng cũng hơn là bị cảm lạnh.
Chờ ba người nhà họ Cung vào nhà, ba Tô và bà Tô mới cùng nhau đi đến bên hầm đất nhà Tô Dĩnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây