Tô Mậu, Tô Thành, Tô Dụ lại ngoan ngoãn cất số kẹo thừa trong túi vào.
Hừ, vui mừng hụt!
Tô Dĩnh loay hoay một hồi, vừa vặn hết hai tiếng đồng hồ của buổi sáng, đợi mấy chị em khóa cửa nhà, đến nhà bác hai Tô thì vừa đúng 11 giờ trưa, không sớm cũng không muộn.
Lúc này, vị đoàn trưởng Uông quen biết với bác hai Tô, và anh rể tương lai của Tô Dĩnh, cũng chính là phó đoàn trưởng Trương, phó của đoàn trưởng Uông, tóm lại là hai người vẫn chưa đến.
Nhưng điều này cũng bình thường, thôn của họ quá hẻo lánh, quân đoàn đóng quân ở xa, ước chừng là họ đã mượn xe của lữ trưởng, nhưng sau khi đến thôn của họ, hai người còn phải đến bộ đội thương lượng chuyện săn bắn mùa đông năm nay, xong xuôi buổi trưa mới có thể đến nhà bác hai Tô ăn cơm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây