Lưu Lan Hương suy nghĩ một chút rồi nói: “Mẹ thấy được đấy, năm nay nhà mình cũng khá giả, hai con gà này không bán nữa, để dành đến Tết ăn thịt gà.”
Mấy năm trước, cứ đến lúc này là gà mái già bắt đầu đẻ ít đi, trời lạnh, nếu tiếp tục cho ăn thì lượng calo gà ăn vào đều dùng để chống chọi với giá rét, trên người cũng chẳng béo lên được bao nhiêu, vì vậy các nhà trong thôn đều bắt đầu tính toán xem nên bán gà mái già lấy tiền hay là giữ lại ăn.
Trước đây, gà mái già nhà Tô lão tam hầu như đều bán một con lấy tiền, chỉ giữ lại một con ăn, nhưng năm nay nhà bà ấy vậy mà có thể giữ lại cả hai con, mấy đứa nhỏ trên bàn ăn, chủ yếu là Tô Mậu và Tô Thành, nghe xong thì trên mặt đều hiện lên vẻ vui mừng.
Lại nghĩ đến thịt lợn rừng treo đầy xà nhà bếp nhà mình, thì ngay cả bánh gạo nếp đường đỏ cũng suýt chút nữa không giữ nổi khóe miệng đang cong lên kia!
Lưu Lan Hương vừa ăn vừa lại nghĩ đến một chuyện khác: “Hôm qua người trong thôn còn đồn, nói anh cả con… nhà anh cả con hình như cũng bị mất gà, nhưng nhà nó không thừa nhận, còn có người đến hỏi mẹ, mẹ nói mẹ không biết chuyện nhà nó.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây