Bánh gạo của bà lão này ngoài gạo nếp và đậu đỏ ra, không cho thêm bất kỳ thứ gì khác, không có đường cũng không có mứt quả gì cả, nhưng ăn vào lại đặc biệt thơm, đã lâu rồi Tô Dĩnh chưa được ăn bánh gạo ngon như vậy, luôn cảm thấy đồ ăn sau này đều không ngon bằng thời này.
Tô Dĩnh và Tô Dụ rất nhanh đã giải quyết xong miếng bánh gạo trong tay, sau đó Tô Dụ nhìn Tô Dĩnh với ánh mắt tha thiết, ý tứ trong ánh mắt nhỏ bé kia quá rõ ràng, chính là - em ấy còn muốn ăn nữa!
Tô Dĩnh hiểu ý ngay, cô ấy ước lượng số lượng bánh gạo trong thùng gỗ của bà lão, liền quyết định mua hết.
Bà lão bán bánh gạo vui mừng khôn xiết, bởi vì hôm nay bà ấy có thể về nhà sớm hơn rồi.
Bà lão cười nói: “Tổng cộng còn lại chín mươi tám miếng, bà lấy cháu rẻ hai xu, cháu đưa một tệ bốn hào năm xu là được!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây