Tô ng lại nhìn chú Ngũ, hỏi: “Như vậy được không ạ, chú Ngũ?”
Chú Ngũ nghe xong liền vỗ đùi, nói: “Được chứ, sao lại không được! Cháu cứ chờ đấy, chú nhất định sẽ không để cháu làm không công đâu, sau này nhà cháu có chỗ nào cần sửa chữa, cứ việc giao hết cho chú! Còn có việc gì cần sức lực thì cứ đến nhà tìm chú!”
Đối với đề nghị của Tô ng, bác hai cũng rất hài lòng, điều này thực sự đã giúp ông ấy thoát khỏi tình huống khó xử.
Bác hai là người khéo ăn nói, bình thường ra ngoài nói năng, làm việc gì cũng chưa bao giờ xảy ra sai sót, nhưng hôm nay, bác hai lại phát hiện ra, mình vậy mà lại cạn lời! Ông ấy thực sự không biết nên tiếp tục chủ đề như thế nào nữa!
Cho dù bác hai nói gì, chú Ngũ cũng có thể dùng “ừ”: “ờ”: “vậy à” để cho qua chuyện, bác hai sắp phát điên với chú Ngũ rồi, cho nên mới nói, hai người sống chung một thôn ba mươi lăm năm mà không thân thiết được với nhau là có lý do cả đấy!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây