Đừng coi thường việc đội sản xuất chỉ thưởng cho mỗi đứa một cái xương lớn, đây đã là phần thưởng rất hậu hĩnh rồi, bởi vì xương heo sau khi được đập ra, bên trong có rất nhiều tủy xương, tủy xương có rất nhiều dầu, cho dù là hầm, nấu cháo hay nấu canh thì cũng có thể ăn được thêm mấy bữa có mùi vị thịt.
Hôm nay, ngoài cán bộ đội sản xuất, đội trưởng các đội sản xuất và đội nuôi heo của dì Chu, thì chỉ có Tô Dĩnh, Tô Mậu và bốn đứa em là có được vinh dự này.
Hôm nay khi Lưu Lan Hương đi nhận thịt heo, còn có rất nhiều người bắt chuyện với bà, lời nói ra lời nói vào đều là khen bà biết dạy con, mấy đứa con trong nhà đều ngoan ngoãn, hiểu chuyện. Tình huống này kể từ sau khi thằng ba Tô qua đời... à cũng không thể nói như vậy, mà là Lưu Lan Hương chưa bao giờ được đối xử như vậy trong làng.
Vì vậy, lúc này Lưu Lan Hương rất vui, dù sao mọi người cũng đang khen bốn đứa con của cô! Khen con của cô ấy, Lưu Lan Hương là vui nhất, còn vui hơn cả khen cô ấy nữa.
Nhưng sau khi nghe Lưu Lan Hương nói xong, trong lòng Lư Đản lại nghĩ: Cảm ơn, nhưng cháu không muốn đâu hu hu hu...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây