Chỉ là không ngờ, sự thật lại không phải như vậy!
Đồng chí Ngũ Lỗi rửa sạch nồi tráng men rồi mang ra cổng trả cho Tô Dĩnh.
Tô Dĩnh thầm nghĩ, chú ấy đã phải giúp đỡ nhà mình suốt cả ngày hôm nay, cô ấy vẫn nên để cho người ta ngủ bù một buổi sáng thì hơn, thế là nói: “Ngày mai chú không cần qua sớm đâu, khi nào dậy thì hẵng qua cũng được.”
Đồng chí Ngũ Lỗi lạnh mặt gật đầu: “Ừm, chú biết rồi, cảm ơn món canh gà của cháu nhé.”
Tô Dĩnh đáp: “Không cần không cần, nhà cháu còn dính chút ánh sáng của chú mà được húp ké một chén canh nữa kìa, vậy cháu về trước nhé.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây