Thật ra đúng là bà ấy muốn chiếm hời, nhưng không ngờ là cô gái nhỏ này lại thông minh đến vậy.
Nhưng nếu như có thể tìm được cho con bé này một người ba dượng phù hợp thật, đến lúc đó không cần Tô Dĩnh trả cho bà ấy tám hay mười đồng, chỉ cần trả cho bà ấy năm đến sáu đồng là được rồi. Nhà cô gái nhỏ này nhận được sáu trăm đồng tiền bồi thường, có ai mà không biết nhà con bé này rất giàu cơ chứ!
Trong lòng Vương Hỉ Nương sớm đã đồng ý, nhưng trên mặt vẫn bày ra vẻ do dự: “Thôi được, nhưng mà cháu phải nói rõ một chút đấy nhé, không được lừa bà già như bà đâu. Nếu như làm chậm trễ việc kết hôn của người ta thì cháu sẽ tổn phước đấy.”
Vương Hỉ Nương vẫn có chút đạo đức nghề nghiệp, hôn sự có thể không thành nhưng tuyệt đối không thể nói dối lừa gạt gia đình hai bên. Trong cuộc sống, một là một mà hai là hai, điều kiện của hai bên không thể mơ hồ, nếu không thì sau này bọn họ sống chung biết được sự thật, không phải là sẽ đến tìm bà mối là bà ấy gây rối hay sao? Làm như vậy sẽ không thể làm ăn lâu dài được, Vương Hỉ Nương không muốn làm những chuyện thất đức như vậy.
Tô Dĩnh vỗ đùi đáp: “Chuyện đó là đương nhiên rồi, nhưng mà cháu có vài thứ cần nói rõ ràng trước. Thứ nhất là cháu sẽ không nói dối bất kỳ điều gì với bà, nhưng bà cũng không thể nói với ai về việc cháu là người đã kể chuyện này ra. Nếu như sau này có ai hỏi thì cháu cũng sẽ không thừa nhận việc bản thân là người nói ra chuyện nhà Tô Đại Nghiệp, bà xem như vậy có được không? Nếu như bà đồng ý thì đưa tiền cho cháu, coi như chúng ta đã thỏa thuận xong?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây