Lục Duật không có nhà, ngày tháng cứ thế trôi qua trong yên bình.
Hai ngày sau, Khương Niệm tưới nước cho vườn rau trong sân xong, định ra mảnh đất tự canh tác tưới nước.
Nhưng cô lại phát hiện ra một chuyện nan giải.
Cô không biết gánh nước...
Khương Niệm đang đau đầu không biết phải làm sao, thì ngoài cửa vang lên tiếng Chu Tuấn: “Chị dâu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây