Lục Duật từ bên ngoài đi vào, dọa Khương Niệm giật này mình.
Cô vẫy vẫy tay, nhỏ giọng nói: “Tôi muốn trồng ít rau ở trong sân”.
Nói xong mới chú ý tới dưa hấu Lục Duật ôm trong tay. Khương Niệm sững sờ, nuốt nuốt nước miếng theo bản năng, từ khi đi tới nơi này, cô còn chưa từng được ăn dưa hấu.
Nói thật, đều thèm sắp chết.
Lục Duật thấy ánh mắt Khương Niệm dừng rất lâu trên quả dưa hấu, rũ mắt cười nhẹ, nói với Khương Niệm: “Tôi đi bổ dưa, cô tới ăn dưa”.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây