Bà nội đem sở học thêu thùa suốt đời đều dạy lại cho cô, việc may vá làm quần áo cô vẫn có thể làm được.
Bên ngoài sân viện truyền tới tiếng bước chân, Khương Niệm quay lại nhìn thì thấy Phùng Mai cầm ít rau giống đi vào. Rau giống đều được bọc bùn đất vào rễ, tươi tốt y hệt lúc cô vừa mới mua.
Phùng Mai đem cây giống đặt dưới bóng cây, nói: “Mấy hôm nay bận rộn thiếu chút nữa thì quên mất, rau giống lần trước em mua, chị sợ để trong nhà chết héo mất nên tự chủ trương mang về chăm sóc giúp em. Em nhìn xem chẳng mấy chốc đầu em hết đau là có thể mang rau tới đất phần trăm trồng xuống.”
Khương Niệm cười nói: “Cảm ơn chị Phùng.”
Phùng Mai đã quen với việc cô há miệng ngậm miệng đều nói lời cám ơn. Lôi kéo băng ghế ngồi vào bên cạnh cô, nhỏ giọng nói: “Vừa rồi lúc ăn cơm, chị có nghe lão Tống nói tiểu đội trưởng Lữ viết đơn đề nghị xin cấp trên sau này ở lại trong đội, lãnh đạo đã phê chuẩn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây