Phùng Mai có lòng muốn nói chuyện Lưu Cường trước mặt Từ Yến, nhưng lại nhớ tới lão Tống động một tí thì mắng cô ấy là óc heo, đừng có mà rảnh quá đi quản chuyện nhà người khác. Quản không được còn chọc một thân thị phi vào người.
Cô ấy dừng lại câu chuyện, bưng một chén nước đường đỏ trứng gà cho Khương Niệm, cười nói: “Tranh thủ uống lúc còn nóng, bồi bổ thêm thân mình, nhìn em gầy quá.”
“Cảm ơn chị Phùng.”
Khương Niệm đón lấy bát nước vùi đầu uống. Nước đường đỏ trứng gà ngọt ngào, trứng gà được đánh thành trứng hoa, có mùi tanh nhẹ của trứng. Đối với cô mà nói đây cũng không phải món ăn hiếm lạ nhưng đối với người ở niên đại này mà nói, rất khó có được.
Phùng Mai và Từ Yến nhìn cái miệng nhỏ của Khương Niệm từng ngụm từng ngụm uống nước đường đỏ trứng gà, khiến hai người đều thèm nuốt nước miếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây