Khương Niệm nhìn một vòng xung quanh, nếu tính toán kiên định sống ở chỗ này, vậy thì phải đem sân viện nhỏ này quy hoạch lại một chút cho gọn gàng, còn phải trồng thêm chút ray, nuôi vài con gà.
Cô nhìn thấy bên cạnh giếng nước là chiếc chậu tráng men đựng nước lạnh bảo quản thịt gà. Nghĩ đến chuyện Lục Duật đã đưa toàn bộ tiền cho cô bảo quản, anh lấy đâu ra tiền mà mua mấy thứ này?
Không phải đi mượn người khác đó chứ?
Cô do dự nhìn Lục Duật, rối rắm không biết có nên mở lời hỏi thăm hay không. Không ngờ đúng lúc đụng phải tầm mắt người đàn ông hướng ánh mắt sang nhìn mình. Dường như đối phương biết cô muốn nói chuyện, buông chiếc đũa, thu dọn bàn ăn nói: “Chị dâu có chuyện gì muốn hỏi à?”
Khương Niệm nắm góc áo, nhỏ giọng hỏi: “Tiền lương của chú đều giao cho tôi, vậy tiền mua mấy thứ này... có phải là mượn người khác không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây