Gương mặt tuấn tú tiều tụy khắc khổ hơn trước rất nhiều, râu ria lởm chởm, mái tóc ngắn gọn gàng cũng đã dài hơn.
Là Lục Duật, nhưng trông anh tiều tụy hơn trước rất nhiều.
“Khương Niệm.”
Lục Duật vui mừng nắm chặt tay cô, tay kia vuốt ve gương mặt cô. Nhìn ánh mắt mơ màng của Khương Niệm, niềm vui trong lòng anh bỗng chốc bị hoảng sợ thay thế. Anh căng thẳng, yết hầu chuyển động, cẩn thận hỏi: “Niệm Niệm, là em sao?”
Khương Niệm không nói gì, chỉ im lặng nhìn anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây