Cửa phòng bị đạp tung, trong nhà tối om, rèm cửa đều được kéo kín. Cố Thời Châu chột dạ, sải bước chạy vào trong. Trần Nghiêu nhét con cho Thư Tuyết, cũng chạy vào, gọi lớn: “Chị dâu!”
Tiếng động lớn như vậy mà bên trong vẫn không có động tĩnh gì, tám phần là đã xảy ra chuyện.
Nhà bếp không có ai, phòng tắm cũng không có ai. Cố Thời Châu đẩy cửa phòng ngủ ra, nhìn thấy Khương Niệm đang nằm bất tỉnh trên sàn nhà, cách giường chỉ một mét, tóc tai rối bù, sắc mặt tái nhợt, cả người gầy đi trông thấy.
“Chị dâu!”
Trần Nghiêu giật mình, Thư Tuyết, Quan Lộ và những người vừa chạy vào cũng hoảng hốt kêu lên. Cố Thời Châu thử hơi thở của Khương Niệm, sờ trán cô, thấy nóng hổi, anh ấy bế cô lên, chạy thẳng đến bệnh viện quân khu, Trần Nghiêu và mọi người đuổi theo sau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây