Khương Niệm sững người một lúc lâu, cau mày, nước mắt không ngừng rơi.
Hóa ra, “Khương Niệm” cũng đã phải chịu đựng rất nhiều.
Cô hoàn hồn, viết lên giấy: “Vậy Lục Duật có thể bình an vô sự không?”
“Khương Niệm” nhận lấy điện thoại, viết: “Tôi đã đốt cuốn sách rồi, không biết có giúp được gì cho Lục Duật hay không.”
“Nếu như Lục Duật chết thì sao?” Khương Niệm hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây