Lục Duật đưa tay vuốt ve gương mặt ấm áp của Khương Niệm, hôn lên môi cô, sau đó mới nhẹ nhàng đứng dậy. Anh cho quần áo vào túi, để lại cho Khương Niệm một tờ giấy nhắn, rồi rời đi.
Cố Thời Châu đợi sẵn ở dưới lầu, thấy Lục Duật xuống, anh ấy hỏi: “Em dâu đâu?”
“Đang ngủ.” Lục Duật đáp.
Trời vẫn còn hơi tối, trên đường không có mấy người. Lục Duật và Cố Thời Châu lên xe rời đi. Chiếc xe jeep chạy ra khỏi khu tập thể, hướng về phía cổng đơn vị mờ ảo.
Khương Niệm dậy lúc trưa, cô sờ sang bên cạnh, đã lạnh ngắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây