Giọng anh rất nhỏ, nhỏ đến mức chỉ có anh nghe thấy.
Khương Niệm biết không thể giấu giếm Lục Duật, cô gật đầu: “Nhưng em không gặp cô ấy.”
“Khương Niệm, em mơ thấy gì? Nhìn sắc mặt em rất đau khổ, có phải bị bóng đè không?” Từ Yến lo lắng nhìn cô, sờ tay cô, thấy hơi lạnh, cô ấy nói: “Vừa rồi em dọa chị sợ chết khiếp, đoàn trưởng Lục gọi mãi mà em không tỉnh.”
Lữ Quốc Sinh đứng ngoài giường nằm, cũng lo lắng nhìn Khương Niệm.
“Em mơ thấy mình rơi xuống hố đen, nên sợ hãi.” Khương Niệm đáp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây