Mấy hôm sau, Khương Niệm nhận được một lá thư, do Trương Tiếu gửi đến.
Trong thư, Trương Tiếu nói Lưu Cường đã bị khai trừ khỏi quân ngũ, bị điều xuống nông thôn. Vì chuyện này nên không tiện nói qua điện thoại, nên cô ấy viết thư, cô ấy cũng gửi cho Từ Yến một lá thư, bảo cô ấy đọc xong thì hả hê, ai bảo Lưu Cường không biết trân trọng Từ Yến, đáng đời anh ta bị điều xuống nông thôn chịu khổ.
Đến mùa cuốc đất trồng rau, Lục Duật đều tranh thủ lúc nghỉ trưa đến mảnh đất canh tác. Khương Niệm nấu cơm xong thì mang đến cho anh, thời gian rảnh rỗi cô đều thêu tranh. Bức tranh thêu lần này không nhỏ, vừa đúng lúc ba tháng sau thì cô thêu xong. Khi chủ nhiệm mới gọi điện thoại, Khương Niệm đến tiệm thêu, trong tiệm có mấy vị lãnh đạo, Cát Mai với tư cách là phó chủ nhiệm cũng có mặt. Đối tác nước ngoài là một phụ nữ, trạc tuổi Cát Mai. Nhìn thấy Khương Niệm, bà ấy kinh ngạc vì cô còn trẻ như vậy.
Lần này đối tác mang đến một bức tranh thêu theo yêu cầu, Khương Niệm nhìn thấy, bức tranh thêu rất lớn, là tranh cuộn ngang, kích thước 1,5 mét x 0,9 mét, kỹ thuật thêu rất phức tạp, là một công trình lớn, phải mất một năm mới hoàn thành, năm sau đối tác sẽ đến lấy. Bức tranh thêu này là sản phẩm được đối tác rất mong đợi, tiền công cũng rất hậu hĩnh.
Khương Niệm do dự một lúc mới nhận lời. Chủ nhiệm đóng gói tranh thêu, đưa cho Khương Niệm. Đợi đối tác và các vị lãnh đạo rời đi, cô gọi Cát Mai: “Chị Cát, chúng ta đi dạo một chút nhé.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây