Mấy năm nay, bà cụ luôn sống cùng Lữ Quốc Sinh, chăm sóc Lữ Chí Quân, cũng đã quen với cuộc sống ở đây. Trong nhà có bà cụ quán xuyến mọi việc, cũng không đến nỗi rối loạn. Bà cụ ở một phòng, ba đứa trẻ ở một phòng, Lữ Quốc Sinh và Từ Yến ở một phòng. Từ Yến nói tuy nhà hơi chật, nhưng cô ấy rất yên tâm, dù chỉ là một căn phòng, cô ấy cũng đồng ý theo Lữ Quốc Sinh.
Lúc Khương Niệm đến, cô nhất định phải đến cửa hàng bách hóa mua sữa, bánh quy và kẹo. Lữ Quốc Sinh và Từ Yến không lay chuyển được cô, đành phải chiều theo ý cô. Họ sống ở tầng ba, Khương Niệm vừa leo lên đến nơi đã nhìn thấy bà cụ đang nấu cơm ở hành lang, cô cười chào: “Bác gái, cháu đến rồi đây.”
Nghe thấy tiếng gọi, bà cụ đang cầm muôi đảo thức ăn liền đặt nắp nồi xuống, quay đầu nhìn. Thấy là Khương Niệm, bà ấy cười ha hả: “Là cháu à, ôi chao, nửa năm không gặp, cháu lại xinh đẹp hơn rồi. Yến Yến, mau dẫn Khương Niệm vào nhà ngồi đi, Quốc Sinh, con đi mua một cân thịt đầu heo về, mẹ làm nộm.”
“Vâng, con đi ngay.” Lữ Quốc Sinh cười đáp.
“Mẹ, để con nấu cơm, mẹ vào nhà nghỉ ngơi đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây