Sau khi dự tiệc cưới ở nhà máy cơ khí, Khương Niệm và mọi người ra về. Lúc đi ngang qua xưởng dệt, Khương Niệm nhớ đến Tôn Oánh. Lần trước gặp cô ta, cô ta đang bị Tôn Siêu đuổi theo, không biết sau đó thế nào.
Hôm nay hơi muộn, nên Khương Niệm và mọi người ở lại ký túc xá một đêm, mua vé tàu chiều mai về thành phố Nguyên. Trương Tiếu bế con cũng ở lại ký túc xá. Đợi bọn họ về, ký túc xá chỉ còn lại mình Địch Bội Bội. Cô ấy thở dài: “Mọi người đều đi rồi, giờ tai chị thật sự được yên tĩnh.”
“Chị Lư ở cách đây có hai con phố, em đến thành phố chơi cũng có thể đến tìm chị mà.” Trương Tiếu cười nói.
“Lúc nào đến nhớ đưa thằng bé đến, để chị bế cho đỡ buồn.” Địch Bội Bội cười đáp.
Đứa bé nhoẻn miệng cười với Địch Bội Bội, vung vẩy hai cánh tay mũm mĩm, khiến cô ấy vui vẻ: “Thằng bé này thật kháu khỉnh, đẹp trai hơn cả ba nó.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây