Cô chớp chớp mắt, nhìn người đàn ông đang ở ngay trước mặt, môi bỗng nhiên đau nhói, Lục Duật cắn nhẹ đầu lưỡi cô, như trừng phạt: “Đừng so sánh anh với loại người đó.”
“Còn nữa...”
Môi anh lướt đến bên tai cô, liếm nhẹ vành tai cô, hơi thở nóng bỏng phả vào tai, khiến Khương Niệm tê dại nửa người. Cô nghe thấy anh nói: “Sau này đừng nói hai chữ ly hôn nữa, đã kết hôn với anh thì đừng nghĩ đến chuyện ly hôn.”
Khương Niệm không biết mình ngủ thiếp đi từ lúc nào, trước khi ngủ, cô lại rút ra được một bài học, sau này đừng bao giờ nhắc đến hai chữ “ly hôn” trước mặt Lục Duật, người đàn ông này nghiêm túc thật đáng sợ.
Buổi trưa hôm sau, anh lính gác đến nhà, nói có điện thoại tìm Khương Niệm, người gọi tên là Trương Tiếu. Khương Niệm và Từ Yến cùng nhau ra bốt điện thoại. Vừa nhấc máy lên, cô đã nghe thấy giọng nói của Lư Tiểu Tĩnh: “Khương Niệm?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây