Chiếc áo lót bị anh kéo lên, Khương Niệm giật mình: “Chờ đã...”
Đáp lại cô là nụ hôn nồng cháy của Lục Duật.
Khương Niệm: “...”
Sao lại thành ra thế này?
Thông thường, nếu nam chính trong sách biết mình đang sống trong một cuốn sách, chẳng phải anh ta nên tò mò sao? Tò mò về tương lai của mình, tò mò về kết cấu của cuốn sách. Sao đến lượt Lục Duật, anh lại thờ ơ với những điều này?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây