Đoàn trưởng Tống và Lục Duật đi tới cổng nhà, đoàn trưởng Tống ngửi ngửi mùi hương bay ra từ trong viện, nhìn sang phía Lục Duật: “Tiểu tử, từ sau khi chị dâu cậu tới đây, đồ ăn nhà tiểu tử cậu ngày sau tốt hơn ngày trước nhé.”
Lục Duật cười không nói.
Sau khi tách ra với Tống đoàn trưởng, Lục Duật đi vào trong viện. Khương Niệm cũng làm xong đồ ăn, đang bưng mâm cơm từ trong nhà bếp ra ngoài. Lần đầu tiên không hề né tránh mà cong môi cười với Lục Duật, cô trước đây chỉ biết cúi đầu nói chuyện, cũng lần đầu tiên vui sướng nói với anh: “Ăn cơm thôi.”
Cánh tay kéo nước giếng của Lục Duật cương cứng tại chỗ, kinh ngạc nhìn về phía Khương Niệm tung tăng chạy vào nhà bếp bưng đĩa bánh màn thầu trắng và ớt cay xào thịt đi ra đặt lên bàn. Ngẩng đầu thấy anh đứng bất động, đôi mày xinh đẹp nhíu nhẹ: “Còn thất thần làm gì? Mau rửa tay ăn cơm.”
Lục Duật lấy lại tinh thần: “Ừ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây