Khương Niệm mỉm cười, vốn dĩ đầu óc cô vẫn còn mơ màng, kết quả giây tiếp theo đã bị Lục Duật bế bổng lên, đặt ngồi lên người anh.
Khương Niệm: “...”
Yết hầu Lục Duật trượt lên xuống, đáy mắt dâng lên dục vọng: “Niệm Niệm...”
Trái tim Khương Niệm run lên, nghe giọng nói trầm thấp, khàn khàn của anh, cô cảm giác như xương cốt đều mềm nhũn.
Cô không biết tối nay Lục Duật bị làm sao nữa, trận yêu đương này kéo dài vô tận. Khương Niệm bấu chặt lấy cánh tay Lục Duật, để lại trên lưng anh vài dấu vết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây