Nhà cửa mấy ngày không có ai ở, vừa về đến nhà Khương Niệm đã mở cửa sổ thông gió. Cô để Lục Duật đi ngủ trước. Từ lúc về quê, anh đã không được ngủ ngon giấc, trên tàu cũng ngủ rất ít, người bằng sắt cũng không chịu nổi.
Lục Duật tắm rửa, thay quần áo xong, từ phía sau ôm lấy Khương Niệm, cằm tựa vào hõm cổ cô: “Chiều nay anh đi mua thức ăn, em cũng nghỉ ngơi một lát đi.”
Khương Niệm nhẹ nhàng gật đầu: “Vâng.”
Cô đã ngủ một giấc trên tàu, nên không hề buồn ngủ chút nào. Cô đẩy Lục Duật vào phòng, bị anh ôm hôn một lúc mới chịu đi ngủ.
Hà Nguyệt là người đầu tiên biết tin Khương Niệm về. Cô ấy vui mừng chạy đến gõ cửa, Khương Niệm sợ đánh thức Lục Duật, vội vàng chạy ra mở cửa. Vừa mở cửa đã bị Hà Nguyệt ôm chầm lấy: “Khương Niệm, nhớ cô muốn chết!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây