Cô tò mò hỏi: “Hai người quen nhau sao?”
Lục Duật nói: “Lần đầu tiên gặp.”
Khương Niệm: “...”
Sợ Khương Niệm sợ hãi, Lục Duật nói: “Ăn cơm tối xong, buồn ngủ thì em ngủ trước đi, anh chưa buồn ngủ, tối nay anh trông em.”
Ban đầu Khương Niệm muốn nhường Lục Duật ngủ trước, nhưng nghĩ đến việc anh sẽ không đồng ý, cô cũng không nhiều lời, ăn một miếng bánh, uống chút nước nóng rồi nằm xuống. Bên ngoài trời dần tối, cơn buồn ngủ cũng ập đến. Vì có Lục Duật trông chừng, nên cô ngủ rất ngon. Nửa đêm cô trở mình mấy lần, đều được Lục Duật đỡ lấy, ôm trở lại giường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây