Bàn tay tinh nghịch đang định tiếp tục quậy phá bỗng bị nắm chặt, trên đỉnh đầu vang lên giọng nói trầm thấp khàn đặc của Lục Duật: “Em nhất định phải đánh thức anh dậy sao?”
Khương Niệm:???
Cô ngẩng đầu lên, đập vào mắt là đôi mắt đầy tơ máu của Lục Duật. Cô chớp chớp mắt, kinh ngạc hỏi: “Anh chưa ngủ sao?”
“Anh vừa mới tỉnh.” Lục Duật ôm eo thon gọn của Khương Niệm, bế cô lên: “Vận động một chút.”
Khương Niệm:!!!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây