Cô hắng giọng một cái, nói: “Anh còn nhớ đêm hôm đó, lúc anh vừa trở về, anh tắm ở ngoài sân không?”
Lục Duật ôm lấy Khương Niệm, hôn lên cổ cô: “Nhớ chứ.”
Khương Niệm cảm thấy hơi ngứa, cô lui ra phía sau một chút, hai tay nâng gương mặt anh lên, nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của anh, nhỏ giọng nói: “Đêm hôm đó, em vô tình nhìn thấy anh tắm ở ngoài sân.”
Lục Duật nhướn mày, trong mắt anh thoáng vẻ ngạc nhiên, ngay sau đó là vẻ hiểu rõ.
“Anh đoán ra rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây