Từ Yến đang cúi xuống rửa bát, nghe vậy thì dừng tay, hạ giọng nói: “Phó đoàn trưởng La của trung đoàn hai, mới nhậm chức năm nay, chuyển từ đơn vị khác đến, chuyển đến đây được ba tháng rồi. Vợ chồng họ lúc trước còn rất tốt, nhưng từ tháng trước mẹ của phó đoàn trưởng đến ở cùng, hai vợ chồng bắt đầu xảy ra mâu thuẫn. Cả dãy nhà chúng ta, cứ cách vài hôm lại nghe thấy tiếng hai mẹ con nhà họ cãi nhau, giọng bà cụ kia thì to lắm, có thể truyền từ đầu này sang đầu kia khu tập thể ấy.”
Vừa rồi Khương Niệm cũng đã thấy bộ dạng của bà cụ và cô con dâu kia rồi, bà cụ đó quả thật rất đáng sợ.
Từ Yến tiếp tục nói: “Tối qua hai mẹ con họ lại cãi nhau một trận, nguyên nhân là vì phó đoàn trưởng không đưa tiền lương cho bà cụ, bà cụ lập tức làm ầm ĩ lên, nói rằng phó đoàn trưởng là do bà cụ nuôi nấng từ nhỏ đến lớn, không ngờ lại nuôi phải một đứa con bất hiếu, cưới vợ rồi quên mẹ. Bà cụ nào là khóc lóc, nào là ăn vạ, nào là dọa treo cổ tự tử, khiến không ít người chứng kiến phải cười thầm.”
Khương Niệm cảm thấy, đây chính là điển hình cho trường hợp người già không ra gì, cuối cùng khiến gia đình con cái tan nát.
Cô lại nghĩ đến mẹ của doanh trưởng Lữ, bà ấy mới đúng là một người mẹ tốt, hiểu chuyện, lại biết lẽ phải. Hơn một năm nay, bà ấy đã dạy dỗ Lữ Chí Quân từ một đứa trẻ hư hỏng trở nên ngoan ngoãn hơn rất nhiều.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây