Anh ta nhanh chóng đi tới nhà đoàn trưởng Tống, vừa bước vào phòng đã thấy đoàn trưởng Tống ngồi ở trên ghế bên cạnh cái bàn vuông, trên tay cầm chiếc cốc uống nước tráng men. Thấy anh ta tiến vào, thì hừ lạnh một tiếng.
Phó đoàn Lục ngồi ở ghế bên cạnh, gương mặt anh tuấn dưới ánh đèn vàng ấm áp hiện ra vài phần sắc bén.
“Đoàn trưởng Tống, tôi đã biết chuyện của Trịnh Hồng và chị dâu phó đoàn Lục.”
Tiểu đoàn trưởng Lữ nhìn sang Lục Duật: “Phó đoàn Lục, tôi biết hiện tại nói cái gì cũng bằng không, chờ ngày mai tôi đem Trịnh Hồng mang về đây, bắt cô ta tự mình xin lỗi với chị dâu phó đoàn Lục.”
Vẻ mặt Lục Duật lạnh lẽo, ánh mắt nghiêm nghị nhìn về phía tiểu đoàn trưởng Lữ: “Bản thân Trịnh Hồng là vợ bộ đội mà há mồm ngậm mồm nói chị dâu tôi là Tang Môn tinh, khắc chết chồng và cha chồng. Mỗi lời nói và hành động đều bộc lộ ra vấn đề tư tưởng ác liệt. Về công tôi là phó đoàn trưởng, tuyệt đối không dung túng cho quân tẩu không biết ăn năn hối cải làm bại hoại danh dự tổ chức. Về tư, Khương Niệm là chị dâu của tôi, cô ấy bị người khác đến tận nơi bắt nạt, tôi càng không thể đồng ý chuyện một câu xin lỗi bâng quơ là xong việc.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây