Lục Duật lùi ra một chút, hơi thở anh phả ra mang theo mùi rượu say lòng người: “Trời không còn sớm nữa.”
Anh nhìn gương mặt ửng hồng của Khương Niệm, hôn lên hàng mi cô, cúi người bế cô lên, tay đỡ lấy mông cô, đi về phía phòng ngủ. Khương Niệm giật mình vì đột nhiên bị bế lên, hai tay cô theo bản năng đặt lên vai Lục Duật, nhìn gương mặt ửng hồng, lấm tấm mồ hôi của anh, tim cô đập loạn nhịp.
Lục Duật đã uống rượu lộc nhung, vậy tối nay…
Khương Niệm không dám nghĩ đến chuyện mình có thể chịu đựng nổi hay không, ngón tay cô đặt trên vai Lục Duật cuộn chặt lại, mãi đến khi được đặt lên giường, cô vẫn còn cảm giác lâng lâng. Lục Duật nhìn xương quai xanh tinh tế, xinh đẹp lộ ra trên cổ Khương Niệm, yết hầu chuyển động vài cái, anh giữ chặt gáy cô, hôn lên đó.
Nụ hôn lần này không mang theo bất kỳ sự dịu dàng nào, mà tràn đầy sự bá đạo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây