Nghe thấy vậy, Phùng Mai nhìn sang phía Trịnh Hồng: “Đúng vậy, không phải ngày đó cô chạy rất nhanh à.”
Trịnh Hồng siết chặt ngón tay, sắc mặt hết xanh lại trắng.
Một người quân tẩu khác giơ nồi sạn trong tay, cũng nói: “Đúng vậy, Trịnh Hồng, ngày hôm đó cô dẫn theo con trai đến Cung Tiêu Xã mua bánh hạch đào, tôi ở trên đường còn gặp được cô.”
Một người quân tẩu khác hít hít cái mũi hô: “Nồi nhà ai cháy vậy?”
“Ai nha, nồi nhà tôi cháy!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây