Lúc trời chập choạng tối, Lục Duật trở về, món thịt kho tàu của Khương Niệm vừa lúc ra lò, trong phòng tràn ngập mùi thơm của thức ăn, hương thơm theo gió bay ra ngoài cửa sổ, khiến những người hàng xóm ở tầng trên tầng dưới thèm thuồng.
Lục Duật treo quân trang lên móc treo, nhìn tạp dề mà Khương Niệm đang mặc, đây là cái lần trước anh mua, mặc lên người không nhìn rõ eo, anh đi đến phía sau ôm lấy cô, hôn lên vành tai của cô: “Em nấu gì thế?”
Khương Niệm ngửa đầu ra sau: “Nấu thịt kho tàu với rau xanh, còn có canh nữa.”
“Đúng rồi.”
Khương Niệm giơ muôi xào đồ ăn quay lại nhìn về phía Lục Duật, nhéo nhéo cúc áo của mình: “Có phải anh cố ý không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây